Đó là quán của vợ chồng anh Trần Văn Hòa (47 tuổi) và chị Trần Thị Dung (36 tuổi), ở 317 đường Trung Mỹ Tây 13 (quận 12). Quán ăn đã “cứu đói” cho nhiều người lao động nghèo sau khi đại dịch Covid-19 và cơn bão giá quét qua TP.HCM.
Của ít nhưng… “trái tim” nhiều
Một ngày cuối tuần, có dịp đi dọc đường Tây Trung Mỹ, tôi chợt nhận ra một quán cháo có dán một dòng chữ khai sáng phía trước: “Cháo, bún cho người tàn tật, người già, người bán vé số dạo. 5K hoặc không có tiền cũng được ”. Vì tò mò, tôi tạt vào ăn.
Thông báo trước quán khiến nhiều người ấm lòng
Cao An Biên |
Khách hàng thường xuyên đến nhà hàng
Cao An Biên |
Đến 9h30, quán thường xuyên có hơn 5 – 6 bàn, được bày biện gọn gàng trong không gian rộng khoảng 40m2. Tôi gọi một bát cháo bình thường. Chị Dung nghe xong liền cùng nhân viên làm món ăn, còn anh Hòa lo chuẩn bị nguyên liệu cho kịp buổi bán chiều. Bởi lẽ, mỗi ngày quán chia làm 2 đợt bán hàng, buổi sáng từ 6h đến 11h, buổi tối từ 16h đến 21h.
Với thắc mắc về thông báo dán trước cửa, tôi hỏi anh Hòa. Nghe xong, chủ quán cười cho biết mới dán hồi tháng 3, sau khi TP.HCM vừa trải qua đợt dịch Covid-19.
Trước đó, trong lúc đi lấy nguyên liệu nấu cháo, anh Hòa bị tai nạn giao thông. Lúc đó, anh nghĩ mình sẽ không qua được. May mắn thay, anh đã vượt qua cơn nguy kịch và dần trở lại cuộc sống bình thường, dù sức khỏe có phần yếu hơn trước. Từ đó, vợ chồng chủ quán tự nhủ phải trả ơn cuộc đời, đã cho mình cơ hội sống lại.
Quán bán từ 6h-23h, 16h-21h
Cao An Biên |
Vợ chồng chị Dung mở quán đến nay đã 10 năm.
Cao An Biên |
“Dịch bệnh qua đi, rồi bão giá, nhiều người dân lao động nghèo quá. Tôi không biết giúp gì khác ngoài việc đút cho mọi người một bát cháo. Ít mà nhiều, theo cả nghĩa đen lẫn nghĩa bóng ”, chủ quán hóm hỉnh.
“Sao anh không phát cho người ta miễn phí mà lại mời 5K hoặc không có tiền?”, Tôi hỏi anh Hòa. Anh cho biết, ban đầu anh định miễn phí hoàn toàn cho người khó khăn nhưng nhiều người chần chừ. Thậm chí, có người quyết trả công bằng cho vợ chồng anh. Để họ không cảm thấy mắc nợ mình, anh để người đến ăn có quyền lựa chọn, miễn sao trong lòng họ cảm thấy thoải mái.
Mặc dù mỗi suất cháo ở quán có giá 25.000 đồng nhưng khi bán cho người lao động nghèo 5.000 đồng hoặc miễn phí thì chất lượng của bát cháo vẫn không thay đổi. Giúp đỡ người khác bằng cái tâm và cái tình nên chủ quán không thống kê mỗi ngày mình bán được bao nhiêu người bán bát cháo như vậy.
Lòng được nấu sạch
Cao An Biên |
Mỗi tô cháo có giá 25.000 đồng
Cao An Biên |
\N
“Chính nhờ những lời cảm ơn mà những người bán vé số, những cụ già… ăn bát cháo của vợ chồng mình, tự nhiên thấy vui và ấm lòng. Đó cũng là động lực để vợ chồng tôi duy trì dấu hiệu này lâu nhất có thể ”, chị Dung vừa bưng bát cháo vừa cười nói.
Bát cháo lòng ngon nhất vì chứa chan tình người Sài Gòn.
Trong bát cháo mà cô Dung bưng ra, mùi thơm dậy lên. Sáng chưa ăn gì mà thưởng thức tô cháo nóng hổi thì số “dzách”. Cháo ở đây nấu theo công thức miền Bắc, do quê chủ ở Hà Nam, nhưng khẩu vị phù hợp với người miền Nam như mình, do được chủ quán thay đổi ít nhiều.
Ít ai biết, quán cháo này đã được anh chị bán hàng hơn 10 năm, sau gần 20 năm vào Sài Gòn lập nghiệp. Trải qua đủ mọi công việc mưu sinh, cuối cùng hai vợ chồng cũng “neo” được cuộc đời của mình ở quán ăn này, vì cơ duyên. Hiện tại, họ cũng có lượng khách hàng ổn định, thu nhập đủ trang trải cuộc sống và dành dụm cho những ước mơ lớn hơn.
Cháo lòng “nhiều người” theo cả nghĩa đen lẫn nghĩa bóng
Cao An Biên |
“Cháo, bún cho người tàn tật, người già, người bán vé số dạo. 5K hoặc không có tiền cũng được ”. Cao An Biên |
Trong số thực khách đến ăn, anh Bùi Quang Huy (34 tuổi, quận 12) là khách quen của quán này. Gần nhà, anh thường cùng bạn bè hoặc người thân đến cửa hàng của bà chủ.
“Cháo ở đây ngon, giá cả cũng phải chăng nên mình ăn ở đây mấy năm rồi. Nếu có nghỉ bán thì đừng ăn. Sau đợt dịch, thấy họ dán thông báo phát cháo miễn phí cho người nghèo, giúp bà con có bữa cơm đầm ấm cũng tốt. Tôi cũng thấy rất nhiều người bán vé số hay đến đây ăn uống ”, anh này cho biết thêm.
Một lúc sau, chị Ngọc Huỳnh (36 tuổi, quận 12) vào quán bán vé số và được chủ quán mời ăn cháo. Cô thường ăn ở đây vào mỗi buổi sáng, cô cho biết nhờ cháo của anh Hòa và cô Dung mà cô đỡ được rất nhiều, nhất là trong thời điểm mưa bão thế này.
“Cháo ở đây rất ngon. Đối với tôi, tô cháo ngon nhất không chỉ vì được nêm nếm gia vị mà còn bởi cái tình của chủ quán ”, cô nói rồi húp một phần cháo mang về cho bữa trưa.
Vợ chồng ông chủ quyết “mời cháo” người lao động nghèo ở TP.HCM càng lâu càng tốt
Cao An Biên |
Bà Dung cũng cho biết thêm, có trường hợp ngày nào bà cũng đến đây để lấy cháo. Không chỉ ăn ở nhà hàng, họ còn yêu cầu mang về cho người thân ở nhà. “Có chị bán vé số, chồng ốm đau ở nhà nên tôi để dành cháo hàng ngày mang về. Có hôm cô ấy về muộn, biết vậy, tôi cũng treo một phần trước cửa hàng để bán cho cô ấy ”, cô kể.
Cứ như thế, bát cháo tình nghĩa ấm áp ngày nào vẫn sưởi ấm bao trái tim người Sài Gòn giữa bao bộn bề của cuộc sống mưu sinh.