Cần Thơ không đơn độc

Ẩm thực
Rate this post

Người ta nói Cần Thơ rất dễ sống, yên ả như mặt nước sông Hậu.

Nhưng chúng ta phải tiếp thu trọn vẹn cảnh vật và đồ vật nơi đây thì mới hiểu hết được sự hoạt động không ngừng nghỉ của thành phố này. Nó được ví như nước sông Hậu, ngày nào nước dâng cao, nước quay đầu. Và nếu bạn hỏi tôi về nó, tôi sẽ cho bạn câu trả lời ngay sau đây.

Bến Ninh Kiều – Chợ nổi Cái Răng. Hai địa danh dường như đã trở thành từ khóa chính trong từ điển du lịch Cần Thơ, đồng thời cũng là hai địa danh lưu lại nhiều kỷ niệm cho người dân miền Tây Thủ đô. Bến là nơi tàu bè neo đậu – với ý nghĩa đó bến Ninh Kiều cũng có thể coi là nơi níu chân bao người. Hàng cây rợp bóng, gió rì rào bên dòng sông mang tên thành phố, chút không khí ban mai khiến lòng người nao nao, thích thú.

Chợ nổi Cái Răng là lý do khiến chúng tôi có thể dậy sớm hơn ngày thường. Hãy chọn một chiếc thuyền nhỏ, mặc áo phao đỏ và không thể thiếu một chiếc điện thoại để có thể chụp ảnh. Vì vậy, chúng ta có thể bơi trên sông và cảm nhận phong cảnh hữu tình.

Tình miền Tây: Cần Thơ không cô đơn - ảnh 1

Cầu Cần Thơ

Phải đúng không khí lúc 2-3 giờ sáng, chiếc thuyền nhỏ có máy chân vịt, cảm giác mới đúng. Cùng với đó là tiếng xuồng máy, sự nhộn nhịp của những khu chợ ven biển xung quanh, tiếng sóng vỗ mạn thuyền, giọng nói của một hướng dẫn viên phương Tây nào đó vọng lên từ xa, hòa vào không gian sinh hoạt, mua bán. của những người buôn bán ở chợ nổi …

Chúng tôi cập bến trên một chiếc thuyền nhỏ, có rất nhiều khói bốc lên nghi ngút, chiếc thuyền đó thấy nó thật phi thường, nó mang theo những món quà từ ẩm thực miền Tây, kết nối giao lưu giữa các vùng văn hóa với nhau. Có thể kể đến món bún riêu cua: một chút bún, rau tươi, huyết heo, cua xay cho vào nồi, một chút gia vị trong nồi nước dùng ngọt thịt, màu đỏ của hạt điều đã tạo nên một nét độc đáo cho món ăn. Bún riêu cua miền Tây. Tất cả những điều đó kết hợp lại tạo nên Không gian Văn hóa Chợ nổi Cái Răng, gọi là kỳ thú.

Thế mới nói Cần Thơ không đơn độc.

Nước dâng cao, nước thấp, hay nước quay đều là những từ chỉ các hiện tượng tự nhiên. Sự tăng giảm cường độ nước, người miền Tây có cách gọi là nước ròng khi mực nước sông xuống thấp; nước lớn khi mực nước sông cao; Sự chuyển mình của nước là khoảnh khắc kỳ diệu nhất khi dòng sông từ biển vào và ngược lại từ sông ra cửa biển. Đó sẽ là một cơ hội may mắn cho bất cứ ai có thể nhìn thấy tất cả cảnh tượng thiên nhiên kỳ thú đó.

Cách khu vực bến chợ một đoạn. Chúng tôi cho thuyền bơi dọc theo dòng sông Hậu nước trong vắt. Màu nước trong là một cách nói thông thường:

“Uống ngụm nước nhớ sông Hậu.

Mang một bát cơm đầy ắp kỷ niệm về vùng đất Cần Thơ… ”

Thoạt nhìn chúng ta sẽ thấy nước có màu nâu đỏ, hơi đục nhưng khi múc lên và nhìn kỹ trong lòng bàn tay thì thấy màu của nước rất trong. Trong tay chúng ta lúc đó không chỉ có nước, mà là tất cả các điều kiện sinh ra từ gió, lửa và cát.

Mỗi ngày, con nước cứ quay đầu, đổ về cứ thế đổ về, mang theo hàng triệu tấn phù sa bồi đắp cho đất liền, đất đảo, giúp cây trái thêm chất lượng, thêm tươi tốt, xum xuê. Tiếp theo là vô số loài cá nước ngọt quy tụ về đây tạo nên một không gian sinh thái đa dạng.

Tình yêu miền Tây: Cần Thơ không cô đơn - ảnh 2

Thành phố cần thơ

Từ đầu nhánh sông Cần Thơ chảy ra sông chính, nhìn sang bên phải sẽ thấy cồn Ấu dưới chân cầu mang tên TP. Đó là niềm tự hào của mỗi người con Tây Thủ đô. Không thể quên sự hy sinh, đóng góp công sức, vật chất, tinh thần và cả xương máu để có được cây cầu như ngày hôm nay, tất cả là nhờ một phần công lao của những người lao động đã khuất năm ấy. .

Rẽ trái, ta sẽ thấy một viên ngọc sáng xuất hiện giữa lòng sông Hậu, đó là cù lao Linh, bên cạnh là cù lao Sơn. Xưa gọi là làng Long Tuyền, được người đời ví là vùng đất hiền tài, có khúc sông Bình Thủy uốn lượn như rồng, nước chảy quanh năm trong nắng long lanh như nước suối. Có hai mắt rồng là đình Bình Thủy và chùa Nam Nhã, bốn chân là phụ lưu rải rác, thì đến tận xã Giai Xuân, huyện Phong Điền là vùng đuôi rồng.

\N

Chúng tôi cho thuyền kéo lên cù lao Sơn, nghỉ ngơi tại bè cá nước ngọt, chiêm ngưỡng hàng trăm loài cá lạ được nuôi trên sông mẹ. Xem những loài cá săn mồi điêu luyện bằng cách bắn nước với tầm xa đến hàng trăm cm – đặt tên là cá thúng, rồi ta hòa chân trần xuống nước cho các loài cạy chân vào nhau, chúng giúp ta. Loại bỏ các tế bào da hư tổn và tái tạo làn da mới. Sau đó ngồi xuống bàn, nhâm nhi ly trà đá miễn phí trên bè nổi và thưởng thức món bê thui không xương thơm ngon.

Mực được nuôi trong bè, nuôi bằng thức ăn công nghiệp nhưng khi làm sạch, rút ​​hết xương, nhúng thịt cá vào bát nước mắm thơm rồi chiên ngập dầu. Khi ăn có vị giòn và có mùi tanh đặc trưng.

Bỏ lại đàn cá nhỏ, chúng tôi cho thuyền ghé vào cồn để thăm những vườn cây trĩu quả, thường rơi vào những tháng đầu năm hoặc những tháng hè. Các loại trái cây phổ biến ở xứ cồn là vú sữa, nhãn, mít, ổi …

Bạn có thể chọn một cốc nước ép ổi với chút muối, hoặc một cốc nước hoa đậu biếc xanh mát. Chiêm ngưỡng hàng chục con cá lóc đang rình mồi và nhảy lên cao để ngoạm lấy những hạt thức ăn mà chủ nhân của nó đang rải – loại mà người ta gọi là cá lóc bay.

Đến trưa, bụng cũng đói, được thưởng thức mâm cơm miền Tây chính hiệu ở cồn với những người nông dân chân chất nơi đây, họ nhiệt tình, ấm áp lạ thường.

Tại sao lại nói chúng ta đơn độc giữa thành phố này, còn rất nhiều điều đang chờ chúng ta ở phía trước.

Nếu ngày đó ta vô tình làm thành phố buồn, bầu trời trang hoàng một chút mưa thì cũng đừng buồn. Chỉ cần dỗ dành nàng bằng món ăn đậm chất miền Tây để gỡ gạc lại trận mưa hôm đó. Bánh xèo, bánh cuốn hay bánh khọt – có thể nói là món bánh tiêu biểu cho món bánh mặn được nhắc đến nhiều nhất.

Người phương Tây đơn giản, hào phóng, hay sáng tạo. Bánh xèo ở mỗi tỉnh thành có cách làm và cách ăn khác nhau. Tôi chợt nhớ đến những chiếc bánh xèo ngày xưa mẹ tôi thường làm bằng bột gạo, bột sắn và trộn thêm chút màu nghệ, bí quyết là cho thêm chút nước cốt dừa và trứng vịt lộn để bánh có vị béo, giòn. Đun nóng chảo đều, cho một ít dầu ăn, tráng lớp bột mì để có thể nghe thấy tiếng xèo xèo độc đáo, sau đó cho thịt, tôm, giá đỗ, hẹ, củ sắn (đậu) vào, đậy nắp lại. đi chuẩn bị rau vườn để ăn.

Có cá dưới sông, có rau trên bờ. Một suất ăn gồm có chiếc bánh xèo nóng hổi với miếng lá chuối xanh bên dưới, không thể thiếu một số loại rau cơ bản như: xà lách, cải xanh, súp lơ, lá đinh lăng, xà lách … Đặc biệt, nước mắm phải thơm, đủ ớt và tỏi, nhưng phải ngọt nhẹ mới đúng vị miền Nam.

Sẽ là thiếu sót nếu buổi tối chúng ta bỏ qua màn trình diễn lượn trên du thuyền, thưởng thức những món ăn đặc trưng vùng miền, ngắm cảnh bến Ninh Kiều và cầu Cần Thơ về đêm hòa quyện vô số. đèn lộng lẫy. Không thể thiếu sự hòa giọng của các nghệ sĩ đờn ca tài tử Nam Bộ qua hình thức “đờn ca tài tử”.

Chia tay thành phố trong phút giây nuối tiếc nhưng để lại trong lòng chúng tôi nhiều cảm xúc bồi hồi. Phố sẽ không cô đơn chừng nào nó vẫn còn đó, thời tiết, con người vẫn thế, vẫn dang rộng vòng tay chào đón ta mỗi khi ta trở lại thăm phố.

“Đèn tắt, phố cũng tắt

Phố sáng mời nhau khi về.

Phố còn trẻ, có ngày sẽ già.

Cái duyên tiềm ẩn dù lạ cũng thành quen ”.

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *