Chuyến thăm của hương hoa sữa

Ẩm thực
Rate this post

Tháng 9, thời tiết miền biển nắng mưa thất thường. Bình thường mọi năm như thế này mưa xói đất lở, năm nay trời nắng luôn, cứ ngỡ mùa mưa năm nay không về thăm xứ này. Thời tiết nắng nóng bức bối, ai cũng dự báo mùa hạn hán sắp tới.

Hai thời điểm dễ chịu nhất trong ngày là sáng sớm và chiều tối, khi làn gió mát mơn man làn da, không còn oi bức như buổi trưa. Và, dường như, cây cối cũng cảm nhận được thời tiết như con người, đúng như vậy, sáng nào ta cũng nghe thoang thoảng mùi cây sưa và buổi tối mùi hương ấy quyện vào gió gõ cửa từng nhà trong xóm. Lòng tôi kêu lên “ôi, mùa thu rồi!”. Nhanh thật đấy, trời đã sang thu rồi.

1588646312-91721.jpg
Hình minh họa. Nguồn Internet

Hoa sữa tuy có mùi thơm nhưng ít người trồng vì mùi hoa quá nồng, khi hoa nở ồ ạt chỉ còn mùi thơm. Vì vậy, đôi khi tôi thấy một người trồng trọt, rất hiếm. Nhưng ở xóm, không hiểu sao gia đình ấy lại trung thành với hoa sữa đến thế. Tôi nói “lòng trung thành” vì cây hoa nằm dưới đường dây điện, khi thì cao bằng đường dây điện, ngọn bị cắt ngắn. Gặp nhà khác cắt quách cho xong, làm ăn phiền phức, vài năm mới phải đốn ngọn một lần với bao công sức. Dù vậy, gia đình đó vẫn kiên nhẫn tỉa cành, đốn ngọn vài năm một lần như một lẽ tự nhiên không thể có.

Vậy nên ở xóm tôi, đầu tháng 9, hương hoa sẽ ghé từng nhà, nán lại từ khuya đến sáng sớm rồi tản mác bay về gốc cây. Mỗi ngày, rất đúng giờ và rất đều đặn. Cho đến khi khách hàng thường xuyên không còn ghé thăm, hãy hiểu rằng bộ sưu tập đã kết thúc.

Không biết những người khác có thấy phiền vì sự ghé thăm của vị khách không mời không, nhưng cá nhân tôi thấy nó khá thú vị. Bởi lẽ, mỗi tối sau bữa cơm chiều, nằm võng bên hiên ngắm trăng, ngửi hương thơm thoang thoảng, nghe gió lùa qua tóc thì còn gì tuyệt vời hơn. Đôi khi tôi hỏi hương hoa sao chỉ ghé vào ban đêm, hương hoa tinh nghịch trả lời: Nhưng ban ngày nhà nào cũng đóng cửa vắng lặng, biết chơi với ai? Chà, ban ngày ai cũng bận công việc, buồn thì đến thăm nhưng mọi người không quan tâm đến mình. Thảo nào, ban ngày hương hoa lại vương trên cây, đánh một giấc dài để dành sức đi dạo đêm.

Có vài lần tôi cố tình chạy xe chầm chậm qua cây sưa, tò mò muốn xem hoa như thế nào. Lá hoa sữa xanh mướt, dày đặc, phải nhìn kỹ mới thấy những bông hoa trắng ngà nhỏ xíu lấp ló trong tán lá, chen chúc nhau thành từng chùm, chẳng có gì duyên dáng. Chà, tại sao bông hoa nhỏ bé mà lại có hương thơm nồng nàn đến vậy? Tự hỏi và tự cười bản thân, trong vũ trụ này, ông trời không cho ai thiệt hơn ai, được cái này thì mất cái kia, không có gì là hoàn hảo tuyệt đối cả. Giống như hoa huệ, đẹp thì rất đẹp nhưng không có hương thơm. Còn loài hoa nhỏ xíu, màu sắc không có gì nổi bật, lại được ban tặng một mùi thơm rất đặc trưng.

Một đêm đang ngủ say, tôi giật mình bởi mùi hoa thì thầm “dậy đi anh ơi, đêm nay trăng đẹp quá”. Mở cửa sổ ra, trống trải trước vầng trăng tròn vành vạnh trên bầu trời quang đãng. Hương hoa nở nụ cười, con người vô tư quá, không ngủ được với cảnh đẹp như vậy. Tôi bẽn lẽn: Sao hương hoa không gọi sớm hơn, khi tôi chưa ngủ. Hương hoa cười khúc khích: Ai ngăn nổi cái vô tư của loài người, rồi phiêu bồng cùng gió với ngọn cỏ tắm trong sương đêm. Giật mình nghĩ: Thật là, ai có thể ngăn cản được sự vô tư của con người, ngay cả con người cũng không biết rằng mình vô tư!

Rồi những chuyến thăm của hương hoa bắt đầu nhạt dần… và dần dần… Đêm xuống chỉ còn lại vầng trăng lẻ loi trên bầu trời. Trời vẫn trong, trăng vẫn tròn nhưng sao vắng, nhớ tiếng cười ngọt ngào hương hoa quá. Cỏ tắm trong sương nhói lòng an ủi: Đừng buồn đừng buồn, sớm thu sang, hương hoa sẽ ghé thăm ta. Thôi thì có gì phải buồn, hương hoa cứ thoắt ẩn thoắt hiện đi vào giấc ngủ, chuẩn bị cho mùa thu tới để ướp đất trời trong hương thơm nồng nàn …

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *