Mê nước mắm nhà làm

Ẩm thực
Rate this post

Kể chuyện làng quê: Yêu nước mắm quê hương - Ảnh 1.

Nước mắm. Ảnh: Nguyễn Mạnh Hùng

Mỗi lần nhà tôi sắc thuốc cho cá rô đồng, bà tôi thường chọn một mớ về bán, số còn lại để dành làm mắm ăn dần. Cũng vì trong nhà, tôi và mẹ đều “tôn” nước mắm nên dù bà có làm thế nào bà cũng không sợ. Những ngày thơ ấu khốn khó, nhờ có những hũ mắm ruốc đó mà cả nhà tôi không lo đói. Cho đến hôm nay, khi đã trưởng thành, tôi vẫn khao khát hương vị xưa và thấy nhớ nhà trong lòng.

Trước đây, bà tôi có một vuông cá nhỏ. Tuy nhiên, mỗi khi gia đình tôi bốc thuốc cá, không khí trong làng trở nên nhộn nhịp hơn hẳn, bà con đến giúp đỡ nhau, anh em tôi xúm vào làm cá. Mỗi đợt đánh cá xong, bà và mẹ thường gác lại công việc đồng áng, tranh thủ thời gian phân loại cá tại nhà. Những mẻ cá lớn như cá trê, cá chẽm, cá sữa … thường được mẹ tôi mang ra chợ bán, số còn lại do bà và bố tôi làm khô và làm.

Kể chuyện làng quê: Yêu nước mắm quê hương - Ảnh 2.

Nước sốt miền Tây. Ảnh: Nguyễn Mạnh Hùng

Còn việc làm nước mắm ở nhà, bố tôi luôn tự tay chuẩn bị, từ sơ chế đến ướp muối, trộn… Bố tôi rất giỏi làm mắm. Khi còn nhỏ, ba mẹ tôi thường sai tôi xay bột bắp làm thính, đem về cho ba tôi làm mắm. Anh thường tỉ mỉ ngồi gắp lần lượt từng con cá rồi rắc thính lên trên. Như mọi khi, bố tôi vừa nói vừa làm: “Chúng ta hãy cố gắng để ý đến những việc bố làm, để mai này khi bố mẹ không còn bên cạnh, chúng con còn biết làm mắm mà ăn”.

Làm mắm xong, ba tôi mới nhận lời, kiên nhẫn chờ đợi hơn 4 tháng mới có thành phẩm. Điều tôi yêu thích nhất là khi bố dỡ miếng mắm ruốc lên, mùi thơm ngào ngạt, đứa trẻ nào nhìn là muốn ăn ngay. Nước mắm do cha làm có vị chua thanh tao, ăn rất vừa miệng, ai đến nhà có dịp nếm thử món này cũng tấm tắc khen nước mắm thơm.

Kể chuyện làng quê: Yêu nước mắm quê hương - Ảnh 3.

Nước mắm miền Tây. Ảnh: Nguyễn Mạnh Hùng

Khi còn nhỏ, mỗi khi đến vụ lúa, tôi thường cùng bà ngoại ra đồng gánh lúa, tưới nước cho máy gặt. Họ thường khen cơm bà ngoại ngon, đói nên ăn xong quên cả mệt. Những buổi trưa hè, trải chiếu ngồi dưới bóng cây mát rượi, gió thổi hiu hiu, dọn nồi cơm nóng, thêm bát canh kho, bát nước mắm kho tộ, dưa hấu đỏ và không thể thiếu chuối chát. , vắt những miếng chanh chua chua. ở trên. Bữa cơm miền Tây theo mùa là thế mà ai cũng nhớ và thèm.

Bà tôi thường kể ngày xưa ở làng tôi rất nhiều cá, nhất là cá đồng. Mỗi lần tát đìa nào là cá rô, cá lóc, cá dày… ăn không hết, bà nội và bố mẹ lại tranh thủ làm mắm cho cả xóm. Không chỉ nước mắm, mắm ruốc dùng để kho cá, làm nước chấm rau luộc đều ngon. Trong dân gian, có nhiều cách chế biến và sử dụng mắm đồng. Tùy từng loại cá mà người ta có cách chế biến khác nhau. Có nhiều loại cá có thể làm mắm nhưng thông thường người ta hay dùng các loại: cá linh, cá rô, cá sặc, cá lóc. Riêng vùng rừng U Minh còn có loại mắm sống rất ngon gọi là mắm lòng (người ta thường dùng ruột của cá lóc để làm mắm). Nhiều người cho rằng lòng cá là tiền đề cho nước mắm Thái Lan sau này, nay đã xuất hiện ở nước ngoài.

Riêng tôi, dù lớn lên và đi học xa nhà, nhưng mỗi khi về quê, tôi đều nằng nặc đòi mẹ đi chợ mua bún và các nguyên liệu, sang nhà bà ngoại bốc cá. nước sốt và mang về nhà để nấu món canh bún cho cả nhà. ăn. Nhiều khi muốn đổi món cho con, bố thường giăng mùng cũng to bằng bàn tay, hai anh em nhanh chóng ra vườn hái chuối, thêm ít rau muống, rau thơm mẹ trồng. trên hiên nhà.

Kể chuyện làng quê: Yêu nước mắm quê hương - Ảnh 4.

Nước mắm cá rô. Ảnh: Nguyễn Mạnh Hùng

Vậy là cả nhà đã có một tô bún dân dã, mộc mạc mà đậm đà hương vị dân dã, không một hương vị nào trên đời có thể so sánh được. Thích thú nhất vẫn là cảm giác được ngồi bên cạnh bố mẹ, hít hà mùi nước dùng, nhấm nháp chút thịt cá béo ngậy. Cá chiên tách từng thớ thịt, chấm vào nước mắm đồng với vài trái ớt hiểm, hòa quyện vị thanh của nước dùng với đầy đủ các loại rau vườn khiến người thưởng thức khó lòng cưỡng lại được.

Sau này, khi lập gia đình, mẹ tôi vẫn thường dỡ một ít chả cá lên thành phố gửi cho chúng tôi ăn dần. Vợ tôi là dân thành phố chính hiệu, nhưng sống với người chồng mê mắm nên dần dần nghiện món ăn dân dã này. Tuy nhiên, do cuộc sống bận rộn nên chúng ta ít nấu bún với nước dùng mà chỉ pha nước mắm và ăn với cơm cho tiện.

Cách làm cũng rất đơn giản, thịt heo xay nhuyễn, trộn thêm trứng, thêm gia vị theo cách truyền thống rồi đem đi giã nhuyễn. Mỗi lần làm khoảng 3 chén, nếu ăn không hết thì cho vào tủ lạnh. Mắm Chông ăn với cơm, với rau sống, dưa leo, dứa, cà chua… Vậy mà mỗi lần làm là cả khu chung cư hiện đại phải xôn xao bởi mùi mắm hấp dẫn. Thật tuyệt, dù chúng ta sống ở thành phố nhưng có rất nhiều món ăn ngon với hương vị mới lạ, không đâu ngon bằng những món ăn bình dị ở quê.

Phương tiện điện tử con người Việt Nam Mở chuyên mục “Kể chuyện làng quê” từ ngày 4 tháng 3 năm 2020. Chuyên mục dành cho tất cả các tác giả chuyên và không chuyên có tình yêu làng quê và muốn chia sẻ câu chuyện có thật của mình đến bạn đọc.

Bài báo không được đăng trên bất kỳ phương tiện thông tin đại chúng hoặc ấn phẩm nào. Các tác giả vui lòng ghi rõ họ tên, bút danh (nếu có), địa chỉ liên lạc, email, số điện thoại, số tài khoản nhận nhuận bút.

Những bài hay nhất, chất lượng nhất sẽ được chọn để trao giải 2 tháng một lần.

Các bài viết phối hợp với chuyên mục “Chuyện làng” xin gửi về email: [email protected]; Điện thoại liên hệ: 0903226305.

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *