Ngày giỗ cha làm chuối bào

Ẩm thực
Rate this post

Bắp chuối là món ruột của chúng tôi ngày đó (Ảnh minh họa)
Bắp chuối là món ruột của chúng tôi ngày đó (Ảnh minh họa)

Thuở nhỏ, gia đình tôi sống ở miền Tây, xung quanh có nhiều bụi chuối. Loại cây này thực sự rất “được lòng” con người, hầu như từ quả, lá, thân, củ… đều có công dụng. Thời đó, cuộc sống còn nhiều khó khăn nên chuối còn được dùng để chế biến thành những món ăn hấp dẫn.

Đơn giản nhất là luộc chuối chát rồi xé nhỏ chấm với nước mắm kho hoặc nước mắm kho quẹt như một loại rau. Vị chuối hơi ngọt pha chút chát nhẹ rất dễ ăn. Hoặc cắt sợi chuối, nấu canh chua cá. Đất ruộng, ao hồ nên cá không khó kiếm, rất sẵn cho một nồi canh chua chuối đậu ngon tuyệt. Thêm một vài nhánh rau mùi mọc ngay trên sàn nước, thật tuyệt.

Nhưng món ăn yêu thích của gia đình tôi liên quan đến chuối là chuối trộn salad. Cách làm vô cùng dễ dàng: thái mỏng chuối chát, chấm với chút nước mắm tỏi ớt chua ngọt. Sau đó, vứt bỏ tất cả mọi thứ: một ít đậu phộng rang, một con tôm nhỏ chẳng hạn. Đừng quên thái nhỏ các loại rau thơm. Vậy đó, thật ngon, tốn cơm, giúp bữa cơm hàng ngày của gia đình mình tươm tất và hạnh phúc hơn.

Trong vườn nhà tôi có sẵn chuối (Ảnh minh họa)
Trong vườn nhà tôi có sẵn chuối (Ảnh minh họa)

Khi chị em tôi lên thành phố học tập, lấy chồng sinh con, ở lại lập nghiệp, thỉnh thoảng vẫn nhận được một thùng quà quê. Thỉnh thoảng có vài trái xoài, trái mít, chuối chát, mớ rau muống mà bố mẹ tôi hái trong vườn. Thức dậy mỗi mùa, sạch sẽ và quý giá. Hầu hết thời gian, tôi thấy một hoặc hai quả chuối kèm theo. “Sẵn tiện lấy, tiện đây thùng rỗng nên gửi lên…”. Bố tôi nói như cứt, vì ông biết ở thành phố chuối khá rẻ, không mấy ai ưa thích. Đôi khi vì bận rộn, tôi để quên một quả chuối cả tuần trong tủ lạnh, lạc vào hàng rau sang trọng của thành phố.

Mấy năm nay, ba tôi sống với gia đình tôi ở thành phố, lâu lâu lại nhắc đến món nộm bắp chuối và canh chua bắp cải. Ra chợ, bạn rất dễ mua được chuối ngự bán sẵn, cực mỏng, đẹp và trắng tinh, khác hẳn với loại chuối mình tự làm. Tuy nhiên, món ăn của cả gia đình tôi nhạt nhẽo và ngổn ngang với câu hỏi “sao trắng thế này!”. Vì vậy, dù thèm nhưng tôi vẫn không mua chuối bào sẵn về ăn.

Thỉnh thoảng, thấy chuối tươi ngoài chợ, tôi háo hức mua. Tôi nấu nhiều quá, nhưng bố tôi vẫn vui khi thấy có chuối trên đĩa cơm. Đôi khi, vì lười hay bận, tôi để mặc anh nằm chờ phục vụ bữa cơm gia đình …

Những ngày cuối đời của bố, tôi cũng có những kỷ niệm liên quan đến chuối. Khi đó, ba người được phát hiện mắc bệnh ung thư đại trực tràng giai đoạn cuối. Bác sĩ khuyên nên ăn cháo hoặc cơm mềm, hạn chế ăn rau, tránh thức ăn dai, lâu. Thật trùng hợp hôm đó, nhà tôi nấu món canh chua bắp cải chuối. Bố tôi đi qua bàn ăn khen: “Trông ngon quá con ơi…”.

Mỗi khi nhìn thấy trái chuối, cả một trời nỗi nhớ lại ùa về (Ảnh minh họa)
Mỗi khi nhìn thấy trái chuối, cả một trời nỗi nhớ lại ùa về (Ảnh minh họa)

Mẹ nhớ yêu cầu dùng kéo cắt sợi chuối thành từng miếng nhỏ để bố cắt thử vài miếng nhé. “Chỉ một chút thôi, được không?” Nhưng bố tôi lạc quan nói, thôi thì cứ để nó khỏe mà ăn, giờ cứ kiêng cho nó lành. Đó là lần cuối cùng bố tôi nhìn thấy món ăn đó, vì sau đó tôi lén lút giảm nấu ăn ở nhà sợ bố nhìn thấy lại, tội nghiệp. Tôi không thể tin được rằng bố tôi sẽ không bao giờ có cơ hội được nếm lại món chuối dân dã đó nữa. Anh về với tổ tiên, chỉ gần một tháng kể từ ngày biết tin mình mắc bệnh nan y …

Trong ngày giỗ một trăm năm của cha, tôi làm món nộm thập cẩm với chuối chát, tôm tươi, đậu phộng, rất ngon, không quên rắc thêm rau quế và rau thơm. Thêm một bát canh bắp cải nấu cá ngọt ngọt. Nhưng báo hiếu cũng đã quá muộn, sự chăm sóc tỉ mỉ giờ chỉ có thể là nỗi nhớ nhung, tiếc nuối.

Nhìn những mâm cơm ngày thơ ấu bày trên bàn thờ, tôi nhớ cha, nhớ những ngày thơ ấu, nhớ cuộc đời ngắn ngủi vô thường mà ứa nước mắt …

Hoàng My

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *