Tôi biết yêu bùn đất quê tôi.

Ẩm thực
Rate this post

Nắng chiều bớt gay gắt, tôi đội nón cho con rồi dắt con ra đồng. Cánh đồng đẹp như tranh vẽ nằm yên bình dưới chân núi. Cây lúa đang ngậm chim ưng, từng cơn gió thoảng qua cũng mang theo hương thơm ngào ngạt. Tôi sợ khi đứng trước cánh đồng gập ghềnh, bên thảm cỏ xanh mướt. Tôi cười và động viên anh ấy đi, đừng sợ. Nếu có ngã, nước ruộng cạn kiệt, hãy về tắm rửa thay quần áo.

Tôi ngập ngừng bước đi, rồi giẫm lên bờ ruộng. Khi gặp gò đất cao, anh ta nhanh chóng nhảy qua và ngoái lại nhìn tôi cười như vừa lập được một chiến công lớn. Tôi đi theo, nghe lòng mình thức dậy những kỷ niệm của một thời nhuốm màu râu ria. Đã hơn hai năm kể từ ngày bùng phát dịch, nay đang là kỳ nghỉ hè, tôi mới có dịp đưa các con về thăm quê ngoại.

Ảnh chỉ mang tính chất minh họa - Hà Mạnh Nguyên
Ảnh chỉ mang tính chất minh họa – Hà Mạnh Nguyên

Ruộng cao, bố mẹ tôi không trồng lúa mà trồng một mớ khoai. Từ xa, nó đã thấy ông bà nội đang đào khoai. Cậu con trai nhìn thấy ông bà nội, nhanh chóng chạy tới. Từng nhát cuốc, ông nội đào, xới đất lên thì thấy những củ khoai đỏ mọng nằm dưới đất. Bà nội khéo léo nhặt từng củ khoai cho vào rổ. Tôi ngồi xuống, hào hứng nhặt củ khoai to nhất bỏ vào rổ và cười thích thú. Có một củ đang chơi trò trốn tìm dưới đất, tôi bắt chước bà tôi bê tráp rồi đánh rơi, bể đất, củ khoai bày ra trước mặt.

Tôi chưa bao giờ thấy con mình hạnh phúc như vậy. Với bàn tay trần chạm đất, tôi nói rằng tôi cảm thấy ấm áp. Đôi khi, tôi hét lên khi bắt gặp một con giun đất dài ngoằng.

Tôi chăm chú nghe ông bà giải thích, giun đất làm tơi xốp đất, màu mỡ, là vật nuôi có ích cho nhà nông … Mặt trời đã tắt, mặt trời ló dạng sau đỉnh núi, nhưng ông bà vẫn ở đó. trên đồng ruộng.

Khác với trẻ em thành phố, trẻ em ở nông thôn đã sớm làm quen với đồng ruộng ngay từ nhỏ. Cơn mưa đầu mùa đổ xuống, đất chưa kịp ngớt, lũ trẻ ba chân bốn cẳng chạy ra tắm mưa. Sau khi thu hoạch, theo đường cày, từng lớp đất phơi nắng. Người lớn không bao giờ la mắng khi trẻ con chơi trò chơi với trái đất. Có khi mò dế, mò giun tìm mồi thả cá, có khi theo người đi bắt cá dưới ao, có khi nghịch đất cát sân hè… Tuổi thơ tôi là thế.

Ảnh minh họa - Dung Tran Vu
Ảnh minh họa – Dung Tran Vu

Tôi sinh ra ở quê, nhưng từ nhỏ, con trai tôi chỉ biết quê qua lời kể của mẹ. Tôi thích thú khi biết rằng có những loài chim thích làm tổ dưới cánh đồng lúa. Vào những ngày mưa, cá rô đồng thích bơi ngược dòng vào ruộng để đẻ trứng. Những con châu chấu mập mạp được lũ trẻ quê bắt về chế biến thành những món ăn ngon…

Ở thành phố, thỉnh thoảng rảnh rỗi, tôi cũng đưa con ra công viên gần cây xanh. Nhưng thật khó để diễn tả cho lũ trẻ cái cảm giác đứng giữa cánh đồng lộng gió, vì nó rất khác so với việc đứng trong công viên giữa phố.

Nghỉ hè, tôi đưa các con về thăm quê ngoại. Anh bắt chước tôi đứng giữa đồng hít hà mùi đất, mùi cỏ. Ngồi lặng lẽ dưới gốc cây, gỡ những bông cỏ ghim vào quần khi đi ngang qua một vạt cỏ tím. Tôi làm quen với những người hàng xóm của tôi. Các em nhỏ đã chơi trò trốn tìm ngay trên cánh đồng cạnh nhà. Tôi ngồi bên bờ ruộng, nghe tiếng cười đùa của lũ trẻ suốt buổi chiều.

Một buổi tối, ông tôi dựng một bếp củi giữa sân. Anh nhét vào đó những củ khoai tây mà anh đã đào hôm trước. Cả nhà ngồi đợi khoai chín. Từng củ khoai được anh gắp ra, thơm phức. Vỏ bên ngoài cháy xém nhưng bên trong vàng ruộm. Con trai tôi bảo, vị khoai nướng ở quê khác với khoai nướng ở thành phố. Ông bà ngồi ăn khoai, uống trà, nghe cháu kể chuyện phố phường. Khuôn mặt họ thư thái, mãn nguyện. Gặp em đã mấy năm rồi, anh đã trưởng thành rất nhiều.

Chuyến về quê chỉ gói gọn trong vài ngày, nhưng con trai tôi dường như đã lớn. Da dẻ săn chắc, chân tay có vài vết trầy xước do vấp ngã, nhưng tôi đã học hỏi được nhiều điều về vùng quê. Không còn sợ những con sâu loang loáng dưới cuốc của bà tôi nữa. Được biết, người dân phải ủ giống để gieo hạt, những dây khoai lang sau khi thu hoạch mới được cắt đi để trồng vụ mới …

Và hơn hết là biết yêu quê hương, biết yêu mùi quê hương!

Như Hiền

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *