Bún chua – món ăn của ký ức nghèo

Ẩm thực
Rate this post

Hũ mì để lâu trong góc bếp, trời mưa thì có ích. Bên ngoài, cơn mưa trái mùa kéo dài khắp thành phố. Cơn mưa xối xả như trút vào lòng khiến bao ký ức cũng lên men.

Cô con gái út hỏi mẹ: “Chà, món gì mà ngon quá mẹ ơi. Vị chua ngọt, cay nồng của tỏi ớt, ngọt bùi của thịt lợn kết hợp thành một tổ hợp vừa khác lạ vừa bắt mắt. Mẹ bật cười: “Trời ơi, món bún mắm nêm lâu rồi không ăn nên giờ không còn ai nhớ nữa?”.

Nhắc tôi nhớ. Nhưng phần vỏ của món mì ngâm thì lạ lẫm đối với chúng tôi. Thực sự là quá lâu rồi. May mà có má gợi cho tôi những kỷ niệm ngủ quên. Bây giờ, ít người nhớ hoặc ăn món ăn của một thời gian khó. Để rồi khi nếm những món ăn cũ, ngỡ ngàng như gặp lại người quen cũ, ký ức về căn bếp tuổi thơ đầy mùi củi, cả nhà quây quần bên mâm cơm đạm bạc. Bên ngoài, bóng chiều đã khô, giọt mưa rơi trên mái nhà, gió đêm xào xạc.

Nhớ hồi nhỏ, mỗi lần mẹ bóc hủ tiếu, mẹ đều để dành vỏ hủ tiếu đem muối chua rồi kho góc bếp. Mì má bỏ lớp vỏ lụa nâu thô, sau đó ngâm với nước vo gạo khoảng nửa ngày, cho vào thau sành rồi đổ nước muối vào, đậy nắp lại. Nước muối càng mặn thì củ sẽ để được lâu hơn. Sau khi lên men, vỏ củ sắn có vị chua, khi ăn có vị giòn, chua chua mặn mặn rất bắt miệng.

Vỏ củ cải ngâm nước có thể dùng làm nguyên liệu để nấu nhiều món ăn ngon đơn giản. Thuở ấy, vào những buổi chiều đi làm đồng về, trên tay cầm cuốc bắt cá lóc thường chỉ có cán dao rựa. Bữa cơm hôm ấy, bao giờ cũng có bát canh chua cá lóc kho tộ với bún chua.

Bữa cơm nhà nghèo nên mẹ tôi chỉ lấy đầu và đuôi để làm nồi phở chua chua cay cay ấm lòng ngày mưa. Giữa câu hát, mẹ tôi thường om với lá nghệ non ngoài vườn thành món mặn đưa cơm. Nhờ bàn tay khéo léo của mẹ mà bữa cơm nào ở quê cũng đủ đầy.

Cá lóc sau khi ướp gia vị vừa chín tới thì cho bún đã ngâm nở vào, nêm ít ngò gai nhặt ngoài vườn, vài lát ớt sừng chín đỏ là có bát canh đậm đà. Một hôm, mẹ tôi xào phần bì của món mì với một ít mỡ lợn. Vỏ khoai mì chỉ cần rửa sạch để bớt vị chua, sau đó thái mỏng. Mỡ heo phi thơm trên chảo với tỏi đập dập, sau đó cho vỏ sắn vào xào cùng, nêm gia vị vừa ăn, thêm chút ngò, chút ớt là bạn sẽ có món ăn đủ vị chua – ngọt – béo – bùi.

Sau đó, hoàn cảnh gia đình đỡ khó khăn hơn, mẹ vẫn thường xuyên ngâm hũ mì trên gác bếp. Khi đó, mì của mama được thêm vào với lòng lợn rán. Nhớ ngày xưa, mấy anh em tôi hay ngồi vẫy đũa liên tục khi ăn cơm tấm với tóp mỡ. Để rồi bây giờ, sau bao nhiêu năm gặp lại món ăn xưa, chợt thấy những kỷ niệm vẫn vẹn nguyên …

Ngọc hà

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *