Buổi tối ghé qua đường Trần Văn Cẩn (Q.Tân Phú, TP.HCM), các quán vỉa hè nhộn nhịp khách ra vào. Nằm nép mình trước một ngôi nhà trên con phố này là một quán bánh canh tấp nập khách đến ăn mang đi. Tìm hiểu mới biết, bánh canh dì Tư (tên thật là Huỳnh Kim Thu, 62 tuổi) bán ở đây đã lâu.
Quán Bánh Canh 21 năm không bảng hiệu
Quán Bánh Canh Dì Tư có một nồi bánh chưng lớn và một nồi nước lớn dùng để đựng đồ ăn kèm. Chỉ có vài bộ bàn ghế đơn sơ, không biển hiệu nhưng rất đông khách đến ăn.
Nhiều người ngồi trên bàn ghế nhựa húp xì xụp tô bánh canh, ai cũng khen ngon. Khi được hỏi, ai cũng nói sẽ quay lại đây vì hương vị thơm ngon, giá cả phải chăng.
Dì Tư bán bánh canh trên đường Trần Văn Cẩn (Q.Tân Phú) hơn 20 năm. |
21 năm qua, dì Tư chỉ bán ở địa chỉ này, thu hút nhiều thế hệ đến ăn. Dì Tư bán từ 12 giờ đến khoảng 19 giờ. “Buổi sáng cũng có nhiều người ăn bánh chưng nhưng do không có chỗ nên tôi bán từ trưa. Mình quê ở An Giang, trước đây lên thành phố được mọi người yêu mến chỉ cho cách bán bánh chưng. Ở đây có nhiều thợ, bán dần đến nay cũng được 21 năm rồi ”, dì Tư cho biết.
Con gái dì Tư phụ giúp mẹ bán hàng vì khách đông. |
Với giá 30.000 đồng / tô, quán bánh chưng của dì Tư ngày nào cũng nườm nượp khách hỏi mua. Phần lớn khách đến mua là người đi làm, sinh viên, người dân sống gần đó. Có mặt ở quán dì Tư hơn một tiếng đồng hồ, tôi thấy dì chẳng mấy khi có thời gian nghỉ ngơi, liên tục làm bánh xèo cho khách.
Dì Tư làm liên tục không để khách phải đợi lâu |
Dì Tư bán hàng cùng con gái và chồng phụ gánh bê tráp. Mỗi ngày, dì tôi dậy từ 6 giờ sáng để chuẩn bị nguyên liệu và nước dùng để kịp bán vào buổi trưa.
Một tô bánh canh tôm giá 35.000 đồng |
“Lúc mới lên thành phố, tôi cũng học bán cháo lòng, chả cá, bánh tráng trộn nhưng không được nên chuyển sang bán bánh chưng. Khách hàng cảm thấy tốt khi mua và ủng hộ cho đến nay. Làm việc liên tục cả ngày cũng vất vả, nhưng tôi cũng cố gắng vì kiếm tiền. Cả 3 cô con gái đều đã lập gia đình và hai vợ chồng già, may mắn có người yêu nên cách đây 5 năm, hai mẹ con hợp sức mua căn nhà cấp 4 ở thành phố ”, chủ quán hào hứng cho biết.
Mê chân gà và súp đầu gà
Dì Tư cho biết, mỗi ngày bán được hơn 30kg bánh chưng. Một tô bánh chưng đầy đủ gồm: thịt nạc, da heo, chả cá, chả cá, tôm viên giòn, huyết, … Khách thêm 5.000 – 10.000 đồng, có thể thêm tôm to hoặc giò heo. Bát bánh canh với nước dùng đặc sệt, thêm cọng hành, chút tiêu khiến ai nhìn vào cũng cảm thấy thèm thuồng. Ngoài ra, dì Tư còn bán chân gà, đầu gà.
\N
Mỗi tô bánh canh thập cẩm có giá 30.000 đồng |
Nhiều người đã gọi món súp chân gà để thưởng thức |
“Ăn nhiều, tính nhiều, giá nào tôi cũng bán. Nếu bạn muốn ăn chân gà, phần đầu gà thừa được cắt bỏ và để riêng. Mọi người vừa ăn vừa nhấm nháp chân gà cho vui. Chân gà chiên giòn ăn sần sật, ăn với nước dùng rất ưng ý. Có người tự mua chân gà, đầu gà, tôi cũng sẵn sàng bán ”, anh Tú nói.
Bà chủ nhà ở An Giang |
Theo lời dì Tư, ngoài thu nhập hàng ngày, quán bánh chưng còn mang lại nhiều niềm vui trong cuộc sống. Thấy khách quen ghé thường xuyên, chị cố gắng ghi nhớ hương vị của họ để lần sau không gọi mà cũng biết khách muốn ăn gì. Nhiều năm nay dì Tư không tăng giá vì biết đối tượng khách hàng là những người có thu nhập thấp, tăng giá sợ làm ế khách.
Khách muốn ăn bao nhiêu thì chủ quán bán. |
“Nếu bà nội truyền bí quyết bán bánh chưng cho tôi mà bà mất, tôi thấy thương bà vô cùng. Bán bánh chưng vui nhất khi mọi người về quê, về thành phố, từ nước ngoài về thăm và ăn bánh căn. Nhìn mà biết, quán bánh căn này còn tiếp nối bao đời nay ”, dì Tư nói và mong một ngày không xa sẽ được trở về quê hương, hưởng thụ cuộc sống bình yên.
Đông đảo khách đến mua, một số ăn tại chỗ, một số mua mang đi. |
Gia Hân (25 tuổi, ở Q.Tân Phú) ghé quán dì Tư gọi tô bánh canh thập cẩm. Cô cho biết mình là khách quen và đến đây ăn thường xuyên. “Một tô thập cẩm nhiều loại ăn kèm, nước dùng ngon, đậm đà. Thỉnh thoảng rảnh rỗi, tôi cũng gọi thêm chân gà để ăn cho vui, giá cũng không đắt ”, chị nói.
Gia Hân và bạn bè ăn bánh cuốn ở quán dì Tư |
Anh Phước Tới (26 tuổi, ở quận Tân Phú) nhận xét: “Chủ bán ở đây lâu rồi. Chiều nào tôi cũng đến đây ăn vì nhà tôi gần đó. Nước lèo ngon, dễ ăn nên đông khách nhưng đợi một chút sẽ có người bưng ra, không phải đợi lâu ”.